Thứ Năm, 21 tháng 9, 2017

DỪNG LẠI, THẢ LỎNG, VÀ XOAY SỞ


Dừng Lại, Thả Lỏng, Và Xoay Sở

thì phải dẫn nàng về nhà mình. Nàng sẽ cạo đầu mình, cắt móng tay; lột áo tù, và ở trong nhà ngươi khóc cha mẹ mình trong một tháng; kế ấy, ngươi sẽ đến cùng nàng, làm chồng nàng, và nàng sẽ làm vợ ngươi — Phục truyền luật lệ ký 21:12–13

Phần đọc Ngũ Kinh tuần này [Phục truyền luật lệ ký 21:10 – 25:19; Êsai 54:1-10] mở ra với một trong những điều răn khó hiểu nhất trong Kinh Thánh. Nếu một người Do-thái đang lâm chiến và gặp một người nữ xinh đẹp, anh ta không được phép cưỡng bức cô ta (buộc phải như thế). Thay vì thế, anh ta sẽ đưa cô ta về nhà, cạo đầu, đợi 30 ngày, và khi ấy anh ta mới được phép lấy cô ta làm vợ. Hừm? Sao lại phải như thế chứ?

Bậc thánh hiền Do-thái giải thích rằng trong bối cảnh này, người lính Israel hầu như không bắt người nữ tù binh phải làm vợ mình vào thời điểm cuối 30 ngày. Thực vậy, khi Kinh Thánh chép: "Nếu ngày sau ngươi không ưa nàng nữa, nàng muốn đi đâu, thì phải cho nàng đi mặc ý…" (câu 14) nguyên câu Hy-bá-lai được dịch là "khi ngươi không khoái nàng nữa…" – với thì quá khứ. Sở dĩ như thế là vì người lính không hề thực sự khoái với người nữ đó. Anh ta đang ở giữa trận chiến, adrenalin tăng lên, tình cảm tuôn tràn, và anh ta gặp một người nữ xinh đẹp. Anh ta thích cánh cô ta nhìn, chớ không phải cô ta là ai!?! Sau 30 ngày với người nữ tù binh nầy ở trong nhà mình, người lính sẽ có một sự sáng sủa hơn. Anh ấy sẽ nhìn thấy thực sự không phải là tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên và sẽ phóng thích cô ta.

Bậc thánh hiền dạy rằng giao thức chiến tranh thú vị này thực sự có nhiều việc phải làm với cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Nguyên tắc của điều răn này, ấy là đánh trận với tình cảm cách tốt nhất là với thời gian. Khi chúng ta tìm cách đối đầu trực tiếp với tình cảm và cảm xúc của chúng ta khi chúng đang ở đỉnh cao, chúng ta có nhiều khả năng bị thua thiệt. Nhưng nếu chúng ta chờ đợi nó lộ ra cho đến khi mọi thứ lắng xuống, chúng ta sẽ đánh trận ở chỗ nhiều phẳng lặng hơn.

Vậy, quy tắc này áp dụng ở chỗ nào trong cuộc sống của chúng ta? Câu trả lời là ở khắp mọi nơi! Tôi muốn gọi quy tắc ấy là "dừng lại, thả lỏng và xoay sở". Bất cứ khi nào có lửa nguy hiểm – giận dữ, khao khát, hoặc cảm xúc say đắm – hãy dừng lại việc bạn đang làm, thả lỏng vấn đề trong một thời gian ngắn rồi xoay sở với cuộc sống của mình. Bạn có thể xem lại sự việc sau đó với thứ đầu óc trong sáng hơn.

Có bao nhiêu mối quan hệ cần được cứu nếu một cuộc trò chuyện bị tắt ngúm đi trong một hay hai ngày. Chúng ta sẽ có bao nhiêu hối tiếc nếu chúng ta dành thời gian để lắng xuống khi mọi thứ hực nóng lên? Giận dữ chăng? Hãy thử viết một bức thư cho người mà bạn đang cưu giận. Đừng gửi đi, nhưng hãy xem lại bức thư ấy ngày hôm sau. Bị cám dỗ phải ăn món gì đó là xấu đối với bạn? Hãy đi dạo, dùng chút nước, rồi khi ấy hãy suy nghĩ về những gì bạn thực sự có cần vào lúc ấy.

Đức Chúa Trời chỉ cung ứng cho chúng ta những thách thức để chúng ta có thể thắng hơn – đôi khi chúng ta chỉ cần san phẳng bãi chiến trường.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét