Chọn Sự Sống
“Ngày nay, ta bắt trời và đất làm chứng cho các ngươi rằng ta đã
đặt trước mặt ngươi sự sống và sự chết, sự phước lành và sự rủa sả. Vậy, hãy
chọn sự sống, hầu cho ngươi và dòng dõi ngươi được sống” — Phục
truyền luật lệ ký 30:19
Theo truyền khẩu của người Do-thái, không một câu
nào, hoặc thậm chí là một chữ, được viết ra trong Kinh thánh mà không có liên
quan. Mỗi câu, mỗi chữ và cụm từ đều là thiêng liêng, có tính cách dạy dỗ, và
hoàn toàn cần thiết. Vì vậy, người ta phải tự hỏi khi đọc Phục Truyền Luật Lệ Ký
30:19: “Vậy, hãy chọn
sự sống, hầu cho ngươi và dòng dõi ngươi được sống”. Giả sử rằng một người có đầu óc tỉnh táo, tại
sao ở trên đất người ấy (nam hay nữ)
cần phải được truyền cho “chọn sự sống”? Có ai giữa vòng chúng
ta có ý định chọn ngược lại không?
Câu trả lời là “có”. Tuy nhiên, để hiểu điều
đó có nghĩa gì, trước tiên chúng ta phải hiểu "chọn
sự sống" có ý nghĩa như thế nào đã!
Tôi được nhắc nhở về một người bạn thân bị chẩn
đoán mắc bệnh hiếm gặp và đã qua đời. Trong thời gian giữa sự chẩn đoán và cái
chết của cô, cô chia sẻ với tôi một lời khuyên mà cô nhận được từ một người bạn
cũng đang sống với một căn bệnh chết người đó. Người bạn khuyên hãy khởi sự một
khu vườn và dành thời gian làm vườn mỗi ngày. Người phụ nữ ấy quyết chắc với
cô: "Điều đó giúp đỡ rất nhiều". Bạn tôi hỏi: “Tại sao bạn thấy việc làm vườn có tính cách liệu pháp và
nâng đỡ chứ?" Người phụ nữ kia đáp: "Vì đó là sự sống!
Và tôi muốn xoay quanh với cuộc sống".
Sống là tăng trưởng. Sống là làm lụng khó nhọc
và thay đổi, song kết quả cuối cùng là tốt đẹp. Đó là những gì người phụ nữ kia
tìm thấy có cảm hứng về khu vườn nhỏ của cô ấy.
Tuy nhiên, tăng trưởng và thay đổi không phải là
dễ dàng đâu. Đây là điều mà rất nhiều người kháng cự. Đây là điều mà rất nhiều
người trong chúng ta không chọn lấy một phút trong từng ngày. Chúng ta có một sự
lựa chọn để thực hiện – chúng ta có thể làm việc cho bản thân mình, chỉnh sửa lỗi
lầm của chúng ta, cải thiện phẩm hạnh, thích ứng, thay đổi, phát triển và lớn
lên. Đó là chọn sự sống. Hoặc chúng ta có thể chọn tính cách im lặng dễ dàng
hơn, thoải mái ở trong khu vực an nhàn của chúng ta, hoặc không làm lụng khó nhọc
để biến ước mơ của mình thành ra hiện thực. Đây là điều mà chúng ta gọi là sự chết.
Bất động, không lớn lên, và không thay đổi.
Đáng buồn thay, có nhiều người đi đến mức cuối đời
họ rồi nhận ra rằng họ thực sự chưa bao giờ sống. Họ chưa hề có bất kỳ rủi ro nào
hoặc chòng chành chiếc thuyền quá nhiều. Họ chưa bao giờ theo đuổi ước mơ hoặc
dành đủ thời gian với người yêu của mình. Đây là lý do tại sao Kinh Thánh cần phải
cặp theo luôn và khích lệ chúng ta chọn sự sống. Giữ nguyên trạng, bỏ qua sự chọn
lựa ấy là điều rất dễ dàng. Tuy nhiên, dễ dàng hơn không phải là tốt hơn đâu.
Cuộc sống duy nhất đáng sống là cuộc sống thực sự được sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét