Thứ Sáu, 15 tháng 12, 2017

SỐNG THEO "GIỜ MƯỢN"


Sống Theo “Giờ Mượn”

Cách hai năm sau, Pha-ra-ôn nằm chiêm bao thấy mình đứng bên bờ sông — Sáng thế ký 41:1

Một đứa trẻ đang ngồi cùng mẹ khi họ đưa xe vào đường hầm. Đứa trẻ chưa từng ở trong một đường hầm nào trước đây, và nó sợ hãi khi đường hầm trở nên tối tăm. Người mẹ đề nghị rằng cậu bé nên giữ mắt về phía đầu đường hầm, nhưng không bao lâu thì ánh sáng đã mờ dần đi. Mẹ cậu ta nói: "Được rồi, bây giờ con nhìn vào cuối đường hầm, thì con sẽ thấy với ánh sáng đang tới dần ở phía trước".

Tiêu đề của phần đọc Kinh Thánh tuần này [Sáng thế ký 41:1 – 44:17; I Các Vua 3:15 - 4:1], và chữ Hy-bá-lai được sử dụng trong cụm từ mở đầu, là mikeitz. Trong khi từ này thường được dịch là "Vào cuối. . .". Nó có ý nói là: "từ phần cuối của …". Viết như vầy thì có ý nghĩa hơn rất nhiều: "Vào cuối hai năm, Pha-ra-ôn có một điềm chiêm bao"; Tuy nhiên, Kinh thánh sát nghĩa đọc là: "Từ cuối hai năm, Pha-ra-ôn đã có một chiêm bao". Như thường lệ, sự chọn lựa đặc biệt của cụm từ này chứa đựng một sứ điệp quan trọng cho cuộc sống của chúng ta.

Đôi khi, để đến với phần cuối cùng, bạn phải mượn từ cuối cùng.

Giô-sép đã nếm trải một thời nhọc nhằn trong đời sống của ông. Ông đã mất đi 12 năm tù vì một tội ác mà ông không có phạm. Ngay cả sau khi quan tửu chánh của Pha-ra-ôn đã hứa sẽ nói tốt cho ông rồi đưa Giô-sép ra khỏi ngục, đã hai năm rồi mà lời hứa chẳng thấy đâu hết. Giô-sép đã kiên trì như thế nào? Làm sao mà ông vẫn cứ nuôi hy vọng, tâm thần ông không bị tan vỡ chứ?

Câu trả lời là Giô-sép đã nhìn qua phía bên kia bóng tối tăm của hiện tại đến ánh sáng lờ mờ ở cuối con đường hầm. Ông nhắm vào sự tự do mà ông biết rõ một ngày kia sẽ đến và không nhắm vào tình trạng nhọc nhằn hiện tại của mình. Giô-sép đã có được sức mạnh của mình từ phần cuối chuyến hành trình của ông. Ông mượn niềm vui từ cái ngày mà án tù của ông sẽ được dỡ bỏ. Ông mượn sự bình an ngay từ cái ngày mà hoạn nạn của ông sẽ qua đi.

Quí bạn ơi, tình huống hiện tại của chúng ta trong cuộc sống không phải là điểm đến sau cùng của chúng ta đâu. Vô luận chúng ta đang đối diện với thách thức nào hôm nay, một ngày kia nó sẽ kết thúc. Đôi khi để đưa nó đến chỗ kết thúc, chúng ta cần phải mượn từ ánh sáng ở cuối con đường. Nếu nuôi dạy con cái là thách thức, chúng ta cần phải hình dung ra loại người lớn tử tế và giỏi giang mà chúng sẽ trở thành vào lúc sau cùng. Nếu chúng ta trải qua một căn bệnh suy nhược, chúng ta cần phải hình dung về sự sống mạnh giỏi mà chúng ta sẽ trải nghiệm khi chúng ta được chữa lành. Nếu chúng ta cần phải nương vào thời gian, chúng ta phải nắm lấy lời hứa của một tương lai sung mãn.

Khi chúng ta mượn từ cuối cùng, chúng ta phải đi suốt cho đến cuối cùng – với sự bình an, đức tin, và sự vui mừng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét