Hãy Trở Thành Nguồn Sáng
“Ngài có phán cùng ta rằng: Ngươi làm tôi tớ ta đặng lập lại các
chi phái Gia-cốp, và làm cho những kẻ được gìn giữ của Y-sơ-ra-ên lại được trở
về, còn là việc nhỏ; ta sẽ khiến ngươi làm sự sáng cho các dân ngoại, hầu cho
ngươi làm sự cứu rỗi của ta đến nơi đầu cùng đất” — Êsai 49:6
Hôm nay là ngày thứ sáu lễ Hanukkah, cũng được biết là lễ rước đèn, một sự tưởng
niệm hai phép lạ: chiến thắng của người Do-thái đối với quân Hy-lạp và cái bình
dầu nhỏ đã giữ cho ngọn đèn menorah của Đền Thờ cứ cháy trong tám ngày.
Một câu tục ngữ xưa nói: "Thà là thắp đèn cầy hơn là cứ rủa sả bóng tối".
Bậc thánh hiền Do-thái quyết định lập Hanukkah là một kỳ lễ cho mọi thế hệ, đã có một cuộc
tranh cải phải tỏ ra chính xác nghi thức cách thắp đèn menorah trong kỳ lễ Hanukkah ấy. Nói tóm lại, chúng
ta đang kỷ niệm sự thực khi người Do-thái tái chiếm Đền Thờ từ người Hy-lạp khoảng
2.000 năm trước, họ chỉ có thể tìm thấy một bình dầu ôliu nhỏ, tinh khiết để thắp
đèn menorah, đèn 7 ngọn trong Đền Thờ. Kỳ diệu thay, bình dầu
đó, chỉ đủ cho một ngày và đêm, lại kéo dài trong tám đêm. Hôm nay, chúng ta nhớ
lại phép lạ bằng cách thắp sáng những cây đèm chùm của chúng ta trong tám đêm.
Cách chúng ta thắp sáng những cây đèn là điều mà
bậc thánh hiền đã tranh cãi. Một vị hiền triết, là Hillel, quyết định rằng cứ mỗi
đêm, một ngọn đèn khác nên được thêm vào và thắp sáng. Do vậy, vào đêm thứ nhứt,
chỉ có một ngọn nến được thắp sáng, rồi đến đêm thứ tám, tám ngọn đèn sẽ được
thắp lên. Một vị hiền triết nữa, là Shammai, đề nghị ngược lại. Ông tin rằng
vào đêm đầu tiên, chúng ta nên thắp sáng cả tám ngọn đèn rồi sau đó trừ đi một
ngọn đèm cho mỗi đêm đến khi chúng ta chỉ để lại một ngọn đèn vào đêm thứ tám.
Tranh cãi này nói về nhiều hơn tám ngọn đèn và
thứ tự mà chúng sẽ được thắp sáng. Dựa theo mỗi lập luận là một hệ thống tín điều
và một gợi ý để hoàn thiện thế giới của Đức Chúa Trời.
Theo Shammai, vị hiền triết đã ủng hộ việc trừ
đi một ngọn đèn mỗi đêm, cách để biến thế giới ra một chỗ tốt đẹp hơn là tiêu
diệt tà ác. Lửa của ngọn đèn là một biểu tượng của sự hủy diệt. Shammai tin rằng
chúng ta cần phải thiêu đốt điều ác trong thế gian. Lúc đầu, chúng ta cần rất
nhiều lửa. Song khi chúng ta tiêu diệt được nhiều điều ác, chúng ta cần ít lửa
hơn, cho đến chẳng còn cần đến lửa nữa.
Mặt khác, Hillel cảm thấy phương thức để chống lại
sự tối tăm là phải thắp lên nhiều ngọn đèn hơn. Hillel tin rằng sự hủy diệt
hoàn toàn điều ác là một sự mạo hiểm là không thực tế và rất tốn kém. Thay vì
thế, chúng ta thêm nhiều việc lành và sự tin kính vào trong thế gian cho đến
khi cái ác không còn có chỗ trong đó nữa. Đây là lý do tại sao chúng ta thắp một
ngọn nến vào đêm đầu tiên — một chút ánh sáng — và chúng ta thêm thật nhiều ngọn
đèn hơn cho đến đêm thứ tám, cả gian phòng đều tỏa sáng.
Sau cùng, chúng ta làm theo ý kiến của Hillel.
Chúng ta thắp lên các ngọn đèn bằng cách thêm một ngọn đèn vào mỗi đêm. Tuy
nhiên, chúng ta cũng cần phải làm theo lời khuyên của Hillel cho suốt cả năm nữa.
Như Đức Chúa Trời đã truyền, chúng ta cần phải trở thành sự sáng và thêm ánh
sáng vào trong thế gian. Hãy mở rộng sự ấm áp và lòng thương xót; hãy chiếu
sáng bằng sự tử tế và tình yêu thương. Đồng thời, chúng ta có thể tiêu diệt hết
bóng tối tăm và tạo ra một thế giới sáng láng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét