Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

KHÁC NÀO CÂY Ô-LI-VE


Khác Nào Cây Ô-li-ve

“Còn tôi khác nào cây ô-li-ve xanh tươi trong nhà Đức Chúa Trời; Tôi nhờ cậy nơi lòng nhơn từ của Đức Chúa Trời đến đời đời vô cùng” — Thi thiên 52:8

Mới đây, tôi suy  nghĩ đến hai sự cố xảy ra ở Israel vào cùng một ngày mấy năm trước. Một sự cố đã được tường trình bởi các phương tiện truyền thông đại chúng, và sự cố kia hầu như chẳng có ai để ý đến. Sự cố thứ nhứt là một cuộc tấn công khủng bố trong thành Jerusalem. Một tay lái mô-tô Ả rập cày xe của mình qua một nhóm những người vô tội chờ đợi tại trạm dừng của xe lửa. Anh ta làm chết một người và làm bị thương nặng thêm mấy người nữa.

Sau khi lao vào nhóm dân thường thứ hai, tên khủng bố xuất hiện cùng với một thanh kim loại rồi bắt đầu đánh những người nam, người nữ và trẻ em vô tội cho đến khi, cảm tạ Đức Chúa Trời, các lực lượng an ninh đã có thể vô hiệu hóa anh ta. Bạn tôi nhận xét: "Loại người nào thức dậy vào buổi sáng rồi hoạch định giết chết và gây thương tật cho nhiều người vô tội càng nhiều càng tốt chứ?"

Sự cố thứ hai xảy ra rất là khác nhau. Tôi nhận được một email từ một người, vào cuối đêm đó, đã ngồi bên đường ray của thành Jerusalem. Anh ta để ý thấy một nhân viên an ninh trên tàu có hai chai nước nóng và một cái cốc nóng. Tại mỗi điểm dừng, người ấy rót đầy mấy chiếc cốc rồi trao chúng cho nhân viên an ninh khác đang làm việc bên lề trạm lúc ban đêm. Thật lặng lẽ, người đó đã sưỡi ấm nhiều thân thể và thậm chí còn nhiều tấm lòng hơn vào cái đêm thu lạnh lẽo ấy.

Trong Thi Thiên 52, David đã nói tới một gã thật độc ác khác. David đã viết Thi thiên này khi Đô-e, một trong các quan chức của vua Saulơ, báo cáo với nhà vua rằng thành phố Nốp, dưới sự lãnh đạo của A-hi-mê-léc, đã cung cấp nơi ẩn náu cho David. David đang bị Vua Sau-lơ truy nã, và vì vậy, Sau-lơ đã quét sạch cả thành phố. Đô-e và người của ông ta đã tàn sát toàn bộ thành phố của những người nam, người nữ và trẻ em vô tội. Trong Thi thiên, David lấy làm lạ, làm sao mà Đô-e lại dám tự hào về những hành động của mình, ông gọi Đô-e là một người ưa thích điều ác

David kết luận Thi thiên bằng câu nói: “Còn tôi khác nào cây ô-li-ve”. Một cây ô-li-ve bắt rễ vững chắc ngay tại vị trí của nó. Nó lặng lẽ cung cấp bóng mát, và trái của nó cung ứng chất dinh dưỡng; giống như dầu, nó làm cho ấm áp và cung ứng sự sáng. Vô luận những người xung quanh David có gian ác như thế nào đi nữa, ông thề sẽ giữ vững gốc rễ mình trong Đức Giê-hô-va. Bất luận việc gì khác đang xảy ra ở xung quanh ông, David sẽ tiếp tục mở rộng bàn tay hòa bình và cư xử tử tế đối với nhiều người khác.

Quí bạn ơi, phản ứng của David trước sự tàn ác vô nghĩa cũng phải là phản ứng của chúng ta nữa đấy. Giống như nhân vật trên xe lửa kia, chúng ta phải trở thành ngọn đèn sáng trong một thế giới tối tăm. Hôm nay, chúng ta hãy cùng nhau làm một hành động tử tế. Vô luận bất cứ ai khác làm gì hôm nay, chúng ta phải tiếp tục sống giống như một cây ô-li-ve – không ngừng cung cấp nơi trú ẩn, trưởng dưỡng, làm cho ấm áp, và cung ứng ánh sáng, bất cứ đâu chúng ta đi đến.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét