Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

GIỜ THỨ MƯỜI MỘT


Giờ Thứ Mười Một

Vì Ngài giải cứu tôi khỏi mọi mỗi gian truân; Mắt tôi thấy sự báo trả cho kẻ thù nghịch tôi — Thi thiên 54:7

Đôi khi ơn cứu rỗi đến từ Đức Chúa Trời trước khi chúng ta nhìn biết rằng chúng ta đang ở trong chỗ nguy hiểm nữa kìa. Có nhiều khi, chúng ta ý thức được nguy cơ sắp xảy ra; chúng ta nài xin sự vùa giúp của Chúa, và chúng ta để ý thấy rằng chúng ta được cứu khỏi những rối rắm của mình. Tuy nhiên, cũng có những lúc khi chúng ta nhìn biết rằng những rắc rối nghiêm trọng ấy đang hướng về phía chúng ta, và chúng ta nài nĩ xin Đức Chúa Trời cứu giúp cho, và thế mà, sự cứu ấy không đến – ít nhất là nó chẳng đến liền đâu.

Loại chờ đợi được như thế này là đề tài của Thi thiên 54. Như phần giới thiệu đã chỉ ra, Thi thiên này đã được viết ra khi người Xíp muốn nộp Đa-vít cho vua Sau-lơ, là người đi ra ngoài đặng tìm giết ông. Khi chúng ta nhìn vào bối cảnh của biến cố này trong I Sa-mu-ên 23, sự phản bội của họ thậm chí còn trầm trọng hơn thế nữa.

Đa-vít đã chạy trốn khỏi Sau-lơ, đi từ nơi nầy đến chỗ kia, cho tới lúc sau cùng, ông nhìn thấy sự yên ắng trong đồng vắng Xíp. Đa-vít biết rõ Sau-lơ vẫn đang tìm bắt ông, nhưng như Thánh Kinh cho chúng ta biết, Đức Chúa Trời đã không cho phép Sau-lơ bắt lấy Đa-vít. Giô-na-than, con ruột của Sau-lơ nhưng lại là người hỗ trợ trước sau như một cho Đa-vít, thậm chí đã đến với Đa-vít thêm sức cho ông trong đức tin, hứa với ông rằng Đức Chúa Trời sẽ bảo hộ ông và một ngày kia ông sẽ lên ngôi làm vua. Tấm lòng của Đa-vít được xoa dịu và mọi thứ đều lắng xuống.

Tại thời điểm này, Sau-lơ thực sự bỏ cuộc và quay trở về nhà. Sau mọi thời điểm Sau-lơ tìm bắt cho kỳ được Đa-vít, dường như cuối cùng cũng qua đi. Đa-vít hít một hơi dài thật nhẹ nhõm. Và chính xác như thế khi người Xíp – họ biết rõ Đa-vít đang ẩn trốn giữa vòng họ – tẻ tách và phản bội ông. Họ đến gặp Sau-lơ và cho ông ta biết chính xác nơi Đa-vít đang ẩn trốn.

Đây là lúc Đa-vít đã cầu nguyện. Ông đã bị bỏ rơi, bị phản bội. Nhưng ông đã không từ bỏ đức tin mình nơi Đức Chúa Trời. Trong câu cuối của Thi thiên này, ông đã khẳng định đức tin mình nơi Đức Chúa Trời như sau: Vì Ngài giải cứu tôi khỏi mọi mỗi gian truân; Mắt tôi thấy sự báo trả cho kẻ thù nghịch tôi. Thực vậy, Đa-vít đang nói rằng khi mọi sự dường xấu xa, ông biết rõ Đức Chúa Trời, Ngài đã cứu ông khỏi mọi sự khác, sẽ đến để cứu ông một lần nữa.

Và Đức Chúa Trời đã làm y như thế.

Vào phút chót, giống như Sau-lơ sắp sửa bắt được Đa-vít, Đức Chúa Trời đã sai một sứ giả đến báo cho Sau-lơ biết một cuộc tấn công "bất ngờ" từ dân Phi-li-tin. Sau-lơ buộc phải để Đa-vít lại đó để lo bảo vệ Israel. Trong giờ thứ mười một, Ða-vít đã được cứu.

Tôi muốn khuyên tất cả chúng ta đừng bao giờ từ bỏ ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Ngay cả khi dường như thời gian đã hết và chúng ta chẳng có một sự lựa chọn nào nữa, Đức Chúa Trời vẫn có thể giải cứu chúng ta. Giống như Ngài đã làm có hàng triệu lần trước đây, Đức Chúa Trời của chúng ta có thể bày ra những phép lạ – ngay cả đến giờ thứ mười một.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét