Đuổi Theo Của Cà Rốt
“Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ làm những việc
cả thể; Vì chính Ngài sẽ giày đạp các cừu địch chúng tôi” — Thi
thiên 108:13
Một diễn giả muốn minh họa cho luận điểm
kia, vì vậy cô cầm củ cà rốt cụ thể tiêu biểu cho một cây gậy. Sau đó, cô tiếp
tục đuổi theo củ cà rốt quanh phòng khi cô đưa ra một độc thoại đại loại như thế
này:
Khi chúng ta là con cái, chúng ta không
thể chờ đợi để được lớn lên, vì vậy chúng ta theo đuổi làm một người trưởng
thành cho đến khi chúng ta được hai mươi tuổi và thấy rằng chúng ta vẫn chưa
thoả mãn. Thế rồi, chúng ta nghĩ rằng khi mình tìm thấy người bạn đời của linh
hồn mình, chúng ta thấy rất hạnh phúc. Nhưng sau đó chúng ta thấy rằng hôn nhân
không giải quyết được mọi vấn đề và tạo ra một số nan đề mới. Vì vậy, chúng ta
nghĩ, có thể khi chúng ta có con cái, chúng ta sẽ thấy hài lòng. Khi chúng ta
có con cái, lại thêm nhiều thách thức. Chúng ta theo đuổi một công việc khá hơn,
rồi về hưu, và cuộc truy đuổi kia không bao giờ kết thúc.
Mục đích của diễn giả? Chúng ta có thể
dành toàn bộ cuộc sống của chúng ta theo đuổi một củ cà rốt không nằm trong tầm
với của chúng ta – chúng ta càng đi tới, thì nó lại càng xa khỏi tầm với của
mình. Nghe có quen không?
Thi thiên 108 là độc đáo bởi vì nó có
các chi tiết của hai Thi thiên – Thi Thiên 57 và 60 – và ghép chúng lại với
nhau. Tại sao vua David lại làm một việc như vậy chứ? Thi thiên 57 được viết ra
khi ông trốn tránh Vua Sau-lơ, là người đã theo đuổi ông trong nhiều năm trời với
nỗ lực hòng giết chết ông. Thi thiên 60 đã được viết ra sau khi David đã lên
ngôi làm vua, khi các nước lân bang tấn công ông. Các Thi thiên nầy phản ánh những
kinh nghiệm rất khác nhau và thời điểm rất khác nhau trong cuộc sống của David.
Vì vậy, tại sao David lại ghép chúng lại với nhau chứ?
Truyền khẫu Do Thái dạy rằng David đã nhìn
thấy với khải tượng mang tính tiên tri cho rằng người Do Thái sẽ nếm trải các kinh
nghiệm nầy trong vai trò một quốc gia. Họ sẽ phải tốn hàng ngàn năm trốn tránh và
thoát khỏi sự bắt bớ giống như khi David chạy trốn Sau-lơ vậy. Ngay cả khi họ định
cư trở lại trong đất của Israel, họ đã kinh nghiệm nhiều cuộc tấn công giống như
David đã kinh nghiệm khi ông trở thành Vua của Israel. David ghép hai Thi thiên
nầy lại với nhau như lời khen ngợi cho thời kỳ Đấng Mêsi, khi cả hai loại kinh
nghiệm sẽ qua đi và sau cùng đã chiến thắng mọi chiến trận.
Các kinh nghiệm của David đã được phản ảnh
vào hoàn cảnh của người Do Thái trong suốt lịch sử, và những kinh nghiệm này vẫn
còn thể hiện trong đời sống của chúng ta ngày hôm nay. Giống như David, chúng
ta tốn thời gian chạy trốn khỏi những tình huống xấu chỉ để thấy rằng khi chúng
ta đã đạt được mục tiêu của mình, chúng ta vẫn có nhiều nan đề. Sự thể giống
như đuổi theo củ cà rốt mà chúng ta không bao giờ với tới được. Chúng ta dường
như đạt được sự thành công vậy.
Cảm tạ Chúa, trong câu cuối cùng, David
tiết lộ bí quyết cho việc đạt được thành công một cách thực sự — bất cứ lúc
nào, bất cứ nơi nào, và dưới mọi hành cảnh: “Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ làm những việc
cả thể…”. Khi chúng ta thôi không theo đuổi nữa và chỉ có đức tin thôi,
chúng ta sẽ sống hạnh phúc bất cứ đâu chúng ta cư ngụ. Có thể chúng ta không hề
với tới của cà rốt, nhưng khi chúng ta tiếp nhận Đức Chúa Trời và tin cậy nơi
Ngài, thực vậy, chúng ta sẽ thấy rằng chúng ta đang có mọi sự.